CHƯƠNG 1086: CHÚNG TA SINH MỘT ĐỨA SẼ NHANH HƠN (2)
Trông Charlotte có vẻ hơi buồn bực: "Vóc dáng của ta cũng không kém Đồng Đồng tỷ tỷ mà, ngực còn lớn hơn nữa, chân cũng dài hơn đây. Hừ, ta cũng không kém Hạ Mạt kia, lẽ nào ta cũng phải đi tuyến đường cao lãnh sao?"
Vừa đi tới cầu, Charlotte tiếp tục nói thâm: "A? Không đúng, tại sao ta lại phải đi tuyết đường cao lãnh? Ta cũng không muốn giành lão công với Đồng Đồng tỷ tỷ, ta phải giúp Đồng Đồng tỷ tỷ cướp chồng"
Lấy điện thoại di động ra, Charlotte lẩm bẩm: "Vẫn nên gọi điện thoại cho Đồng Đồng tỷ tỷ đi"
Trong văn phòng, Thu Đồng vừa cúp điện thoại. Nàng vừa liên hệ với mấy ngân hàng, muốn góp đủ một ngàn vạn USD, nhưng hiển nhiên đây không phải chuyện dễ dàng.
Thật ra muốn chuyển khoản một ngàn vạn cũng không khó, nhưng mấu chốt là một ngàn vạn USD tiền mặt thật không phải thứ chỉ thoáng cái là có thể gom đủ.
Chuông điện thoại di động lại vang lên, vừa nhìn điện báo, Thu Đồng lập tức vui vẻ. Nàng vội lấy di động ra, nghe điện thoại:
"Charlotte, là muội sao?"
"Đồng Đồng tỷ tỷ, đương nhiên là muội nha" Giọng nói thanh thúy truyền đến: "Mới vừa rồi là tỷ gọi điện thoại cho muội sao?"
"Đúng vậy, có đám lừa đảo gọi điện thoại cho ba ba muội, nói đã bắt cóc muội, vì vậy tỷ bèn tranh thủ thời gian điện thoại cho muội." Trong giọng điệu của Thu Đồng có chút bận tâm: "Hiện tại muội không sao chứ?"
"Không sao đâu, chỉ là muội hơi mệt, chỉ muốn ngủ. Đồng Đồng tỷ tỷ, muội còn chưa tỉnh ngủ đâu." Trong điện thoại, Charlotte ngáp dài một hơi: "Đúng rồi, Đồng Đồng tỷ tỷ, mấy ngày nữa muội và dì út sẽ ra ngoài chơi, nghe nói chỗ kia rất hẻo lánh, tín hiệu di động không được tốt lắm, cho nên sau này rất có thể muội sẽ không nhận điện thoại của tỷ ngay được."
"Hai người muốn ra ngoài chơi ư?" Trong lòng Thu Đồng khẽ động: "Charlotte, nếu không muội và dì nhỏ của muội đến chỗ tỷ chơi đi? Tỷ với ba ba muội đang chuẩn bị đi ra ngoài du lịch đây, hai người cũng có thể đi chung"
"Đồng Đồng tỷ tỷ, dì út sẽ không đồng ý đâu, muội cảm thấy dì út không thích ba ba lắm, chắc chắn là ba ba đã từng đắc tội với dì ấy." Charlotte bắt đầu mách lẻo: "Muội nói cho tỷ biết, Đồng Đồng tỷ tỷ, chắc chắn ba ba đã từng sàm sỡ dì út, nếu không sao dì út lại ghét ba ba ta như vậy được?"
"Được rồi, Charlotte, một đứa bé như muội đừng đoán lung tung, ba ba muội ở cách xa chỗ dì nhỏ muội không biết bao nhiêu ngàn tỷ dặm, sao có thể sàm sỡ nàng được?" Lúc này Thu Đồng lại không nhịn được nói giúp Hạ Chí.
"Được rồi, Đồng Đồng tỷ tỷ, tỷ phải cố gắng canh chừng ba ba, không phải dì út của muội còn có Hạ Mạt gì gì đó kia, đừng cho ba ba có bất cứ cơ hội nào." Charlotte nói đến đây lại ngáp dài một hơi: "Bảo Bảo thật buồn ngủ, Đồng Đồng tỷ tỷ, muội đi ngủ tiếp đây, sau này lại điện thoại cho tỷ."
Charlotte cúp điện thoại trước, trong lòng Thu Đồng mơ hồ có chút mất mát. Nàng thật sự rất thích Charlotte, tiểu nha đầu tinh linh cổ quái đã để lại cho nàng rất nhiều hồi ức tươi đẹp.
Nhưng đã rất lâu rồi nàng không gặp Charlotte.
Bóng người quen thuộc xuất hiện, lúc này Hạ Chí đi vào phòng làm việc.
"Charlotte vừa gọi điện thoại cho ta." Thu Đồng mở miệng nói.
"Honey, ta biết rồi, ta đã gọi điện thoại cho nàng lúc nãy. ' Hạ Chí cười nhạt một tiếng.
"Ngươi không thể để Charlotte về lại sao?" Thu Đồng nhìn Hạ Chí, không nhịn được hỏi.
"Đồng Đồng, chuyện này tương đối phức tạp." Hạ Chí nói rất chân thành.
"Vậy ngươi cứ nói đơn giản cho ta biết, rốt cuộc ngươi có thể để Charlotte trở về hay không? Ngươi là ba ba ruột của nàng, ngươi muốn quyền giám hộ là chuyện đương nhiên." Thu Đồng nghĩ mãi mà không rõ, nàng luôn cảm thấy Hạ Chí không quá muốn để Charlotte lưu lại, nếu không, lấy năng lực của Hạ Chí, hắn muốn làm chuyện này hẳn phải rất dễ dàng mới đúng.
"Honey, nói đơn giản lại, nếu như ngươi thích nữ nhi chúng ta sinh một đứa sẽ nhanh hơn" Hạ Chí nói rất chân thành.
Thu Đồng trừng Hạ Chí, hơi tức giận, nàng cảm thấy câu trả lời này của Hạ Chí chẳng hề có thành ý, để con gái mình về nhà với mình khó khăn như vậy sao?
Còn nói cái gì mà sinh một đứa khác, cho dù nàng có sinh ra một nữ nhi thật, nàng vẫn muốn Charlotte trở về, đây vốn không phải cùng một chuyện!
"Ta không muốn nói chuyện với ngươi!" Tâm tình của Thu Đồng không được tốt lắm, nàng luôn nghĩ mãi mà không rõ, vì sao Hạ Chí cứ không thích thấy Charlotte lắm vậy?
Đương nhiên Thu Đồng sẽ không biết, nguyên nhân căn bản nhất nằm ở chỗ Charlotte vốn không phải nữ nhi của Hạ Chí, hơn nữa, nàng còn không phải tiểu nữ hài ba tuổi, mà là đại mỹ nữ gợi cảm.
Thu Đồng ngồi ở chỗ kia khó chịu, Hạ Chí cũng không đi dỗ nàng, hắn chỉ nằm trên ghế sofa, dường như đang suy nghĩ chuyện gì.
Cứ như vậy lẳng lặng qua vài chục phút, mãi đến khi điện thoại của Hạ Chí vang lên lần nữa.
"Chuẩn bị tiền xong chưa?" Cú điện thoại này đương nhiên là bọn cướp gọi tới.
"À, chuẩn bị xong rồi." Hạ Chí trả lời.
"Hiện tại, ngươi hãy nghe cho kỹ, muốn nữ nhi của ngươi sống thì phải làm theo lời của ta. Đầu tiên, chúng ta không muốn tiền mặt, nhưng bây giờ chúng ta muốn có một ức USD, các ngươi có thể nhanh chóng lấy được một ngàn vạn USD tiền mặt như vậy, muốn chuẩn bị một ức USD chắc chắn không khó." Trong điện thoại, giọng nói của nam nhân hờ hững mà có trật tự: "Ta sẽ gửi cho ngươi một số tài khoản, các ngươi chuyển tiền đến số tài khoản này là được, chờ ta lấy được tiền rồi ta sẽ lại điện thoại cho ngươi!"
Nói xong, đối phương lại cúp điện thoại.
"Này, ngươi biết rõ bọn họ là lừa đảo, còn nói chuyện với bọn họ làm gì?" Lúc này Thu Đồng lại không nhịn được mở miệng nói.